Khi tổ chức, và nhất là khi người sếp thiếu chuẩn mực đánh giá nhân viên rõ ràng, đó là nơi người sếp được nhiều nhân viên gần gũi và quan tâm nhất.
Khi tổ chức đánh giá không dựa trên:
- hệ thống tiêu chuẩn đánh giá được định nghĩa và mô tả mỗi tiêu chuẩn;
- hệ thống tiêu chuẩn dựa trên đặc điểm công việc (mô tả công việc và yêu cầu năng lực cho vị trí công việc), thiếu gắn kết với mục tiêu bộ phận và mục tiêu tổ chức;
- hệ thống tiêu chuẩn không dựa trên các nội dung toàn diện các khía cạnh thành tích của con người trong công việc (trách nhiệm của vị trí công việc, kết quả cần đạt được, năng lực yêu cầu cho công việc, phẩm chất nghề nghiệp), thì việc đánh giá của tổ chức đó là thiếu chuẩn mực đánh giá.
Khi đó kết quả đánh giá là "xổ số", là may rủi và điều may rủi này lại rất có thể là từ đánh giá rất cá nhân, chủ quan, tùy tiện từ phía sếp. Để cầu may đương nhiên là nhân viên gần gũi, thân thiện, quan tâm đến sếp rồi.
Vì thế có thể nói rằng, tất cả các nhân viên và các cấp quản lý phát biểu đại loại như xây dựng tiêu chuẩn đánh giá thì phức tạp lắm, đụng chạm lắm, hay chưa thể được,... thì thực ra đó là những người đang lừa dối chúng ta đấy.